Nguyễn Hoàng

Biển khát

Ta một mình truớc biển chiều nay
Nhìn sóng vỗ ầm ào vách đá.
Nỗi nhớ em âm thầm lan tỏa
Như sóng xô bờ cát lóa dưới chân.
 
Biển khát khao ôm lấy ngực trần
Sóng bạc đầu đẩy ta chới với
Ta bồng bềnh dang tay chờ đợi
Sóng vô tình làm đau ngực trái ta.
 
Biết là nắng biển chẳng hiền hòa
Ta vẫn phơi mình ra trong nắng
Thiêu đốt ta nắng hồng lẳng lặng
Vết nồng nàn phủ kín thịt da này.
 
Và gió hát tình ca quanh đây
Ve vuốt miên man lùa từng sợi tóc
Tiếng gió hát dội vách đá cô độc
Vọng hồn ta trước biển khát chiều nay ? 
  
Cát Bà, 25/07/2007

Được bạn: vdn 28.7.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Biển khát"